Thứ Hai, 10 tháng 3, 2014

TÌNH HỜ

TÌNH HỜ
Vì thơ...
chen mối tình hờ
Chỉ là một cõi bơ vơ đi_về.

Từng cơn
cung bậc não nề
Là mơ mộng với bộn bề...chút thôi.

Một mai gương vỡ tan rồi
Thì hình bóng ảo bên đời cũng xa.

Em như làn gió bay qua
Đưa sương đọng lại cành hoa cuối chiều.

Không là mộng,
không là yêu
Chỉ là một chút hắt hiu - để rồi...
Dừng lại thôi... Em sợ những vô tư cứ lớn dần theo thời gian, em bất lực trước những ảo ảnh, những tưởng tượng tốt đẹp mà em đã tự viễn vông vẽ lên trong tâm trí của em từ khi anh không còn bên cạnh em. Em sợ những bức tranh màu hồng hiện hữu trong tâm trí mình - đẹp đẽ và lung linh với muôn ngàn ảo tưởng khác - những bức tranh không-bao-giờ-có-thực.
Em sợ mình lại đang đuổi theo một cái bóng - cái bóng không phải của mình; cái bóng không giành cho mình; cái bóng mơ hồ; cái bóng không phải của thực tại;
Cái bóng giống như anh.
Dừng lại thôi.
Uhm! Em sẽ dừng.
Em sẽ dừng lại một chút để suy nghĩ. Để tỉnh táo pha thêm những sắc màu khác trên những bức tranh với gam màu hồng chủ đạo kia. Để không phải thắc thỏm mãi đi tìm miền bình yên cho tâm hồn. Để không còn phải phân vân lựa lối, rằng hạnh phúc trước mình hay ở phía sau lưng? Để kéo mình về thực tại. Hình như... đã một lần em chìm vào ảo ảnh như thế, để cuối cùng nhận ra đó chỉ là những ngộ nhận trẻ con.
Giờ không phải là lúc để sai lầm xảy ra lần nữa. Em không còn nhiều thời gian để thêm một lần nhận mình là trẻ con. Thêm một lần thấy mình ngờ nghệch. Thêm một lần... Không còn thời gian nữa đâu.
Sẽ phải dừng một chút; chỉ một khoảng lặng nhỏ nhoi thôi; nhưng phải thật tĩnh lặng và tập trung suy nghĩ thật sâu.
Em sẽ làm được. Sẽ tìm được cái hình hài hạnh phúc của mình; hạnh phúc giành cho mình; hạnh phúc mình xứng đáng được hưởng. Sẽ không còn là cái bóng để em mãi đuổi theo nữa.
Sẽ không còn là ảo ảnh nữa.



Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2013

XA XĂM

XA XĂM

Cố nhân ơi hỡi cố nhân
Xa xăm cách biệt tình phân đôi đàng
Nhớ ai mắt thắm lệ tràn
Nhớ ai mây núi khóc ngàn lời thương
Nhớ ai để dạ tơ vương
Để sầu lên vạn nẻo đường người đi
Người đi thôi có mong gì
Tình duyên mai trúc phân kỳ từ đây
Người đi để lại đắng cay
Để buồn vương mắt chia hai câu thề
Người đi quên mất nẻo về
Cô đơn chiếc bóng não nề cho ai
Người đi rẽ thuý chia mai
Sầu tư vương lối lệ cay luỵ tình.

Đêm nay thật buồn, ngồi trong căn phòng vắng một mình lặng lẽ nhìn màn đêm sâu thẳm .... Lòng tôi nặng trĩu một nỗi buồn xa vắng ... Giá trời đừng  mưa và tôi đừng nhớ ... những gì đã là dĩ vãng nhạt nhoà trong kí ức xa xôi... Những vì sao hiếm hoi trên bầu trời như càng làm cho lòng người thêm nặng trĩu. Những nỗi buồn không tên, những vướng bận trong suy nghĩ không thể giải thoát nổi...
Có một khoảng trống trong lòng ... có một nỗi nhớ không thể gọi tên ...
Hôm nay trời lại mưa ... Lang thang dưới phố như làm cho tôi quên hết những ngày tháng buồn phiền. Tôi như thấy mình thật hạnh phúc, nhưng tôi biết niềm hạnh phúc này thật ngắn ngủi và mong manh. Nhưng dù sao cũng làm ấm lòng của kẻ cô đơn...
"Mơ một hạnh phúc có quá lớn lao không Anh..??."
Đêm nay !!!
Tôi miên man để mặc cho những kỷ niệm trôi về trong ký ức, vẫn vẹn nguyên tất cả hệt như mới xảy ra vậy! Thời gian cứ dần trôi qua, theo quy luật của tự nhiên một ngày nào đó thời gian sẽ xoá nhoà đi tất cả, xoá luôn cả nỗi niềm tôi đang mang, hy vọng như vậy... Đường đời xa lắm, biết bao nhiêu ngã rẽ, bao nhiêu con đường nhỏ đang chờ tôi, về đâu? Liệu tất cả những con đường đó có đưa tôi đến bến bờ hạnh phúc và bình an? cuộc sống đổi thay, có ai hay con người cũng đổi thay ... Vội vàng với dòng cuốn của cuộc đời khiến người ta sống thực tế hơn ai còn mơ mộng những chuyện xa xôi, còn có ai đi tìm tình yêu đích thực cho chính con người mình ...! Tôi cố cho lòng mình được thanh thản và hạnh phúc. Tôi sẽ hạnh phúc khi nhìn thấy Anh được hạnh phúc ... Tôi đã hiểu ra rằng hạnh phúc giản đơn là khi ta được làm những gì  cho người mình yêu thương hạnh phúc ...Chúc người Hạnh Phúc nhé Người ơi!!

  photo hinhnenso1com-hinhdong007-1.gif

Thứ Bảy, 21 tháng 9, 2013

ANH Ở ĐÂU !!

Anh ở đâu
Trong trái tim em, chỉ có hình ảnh anh! Có thể anh không hề hay biết đến điều đó nhưng em vẫn chờ, vẫn đợi...! Không phải là vì em không có người con trai nào khác theo đuổi nhưng em thật sự không muốn trái tim mình chọn nhầm "một nửa" yêu thương!
Em biết, ở đâu đó, anh cũng đang đi tìm em giữa cuộc đời, giữa ước mơ và thực tại, giữa bao khuôn mặt lạ và quen. Vậy mà, anh vẫn chưa nhận ra em! Cuộc đời mênh mông thế! Biển người rộng vô cùng. Làm thế nào cho ta nhận ra nhau?
Anh là ai và đang ở đâu? Mình không chơi trò ú tim nữa nhé! Nói với em rằng anh không thể... để em thêm một lần lẻ loi.
Hạnh phúc cho những ai đã có đôi. Hạnh phúc cho những ai đã tìm ra ẩn số. Dẫu biết cuộc đời còn nhiều gian khổ. Được bên nhau, gian khổ có là gì?
Hãy tìm em trên bước đường anh đi, những nơi anh đến. Nếu bắt gặp một ánh mắt dễ thương, một nụ cười trìu mến. Nếu thấy một chút xao xuyến và một chút nhớ thương. Hãy để cho cảm xúc nơi trái tim anh dẫn đường. Đừng để những toan tính, bon chen đời thường làm anh lạc lối. Khi tin vào tình yêu, em tin vào một ngày mai anh sẽ tới, cho mình mãi có đôi


 photo ace73613_zpsb67995e1.gif

Thứ Năm, 11 tháng 7, 2013

GỬI NGƯỜI...!!

Gửi Người…!!

Một mình ta - một ánh trăng
Một làn gió nhẹ bâng khuâng đất trời
Một mình nói - một mình cười
Một mình vương vấn một người xa xăm

Một mình ôm mối tình căm
Một mình trông ngóng xa xăm khôn cùng
Một mình nỗi nhớ mênh mông
Một mình lặng lẽ chờ trông một mình

Một mình im tiếng lặng thinh
Một mình ngơ ngẩn mối tình hắt hiu
Một mình ngồi đó buồn thiu
Một mình nghe gió thổi nhiều nhớ thương

Một mình lạnh lẽo đêm sương
Một mình lẻ bóng đêm trường tái tê
Một mình ôm bóng trăng thề
Một mình tôi khóc não nề tình ơi...
Xoè bàn tay ta đếm mãi 10 ngón vẫn không đủ để đong đếm những năm tháng qua ta cuộn tròn trong cái vỏ ốc và đã bỏ quên đi chính mình.Ngày ấy Ta đã yêu và đã được yêu thương, tình yêu ấy cho dù dẫu có thế nào thì cũng là một phần đời mà ta đã đi qua. Những điều đẹp đẽ và yêu thương ấy sẽ luôn nhắc nhở ta hãy sống tốt như ta đã từng sống và còn nhiều hơn thế nữa .Ta trân trọng những ngày đã qua và vẫn thích nghĩ rằng mình đã có một kho tàng thật quí báu, giữ cho mình những yêu thương nhất. Đằng sau những giọt nước mắt, những ngày buồn bã và những đêm thao thức ,giờ ta đã hiểu rằng người ta không thể lớn lên bằng nỗi buồn và sự ủ rũ . 02 năm ,liệu 02 năm có đủ dài để ta không còn nhớ về những gì của quá khứ?Để ta không còn trốn chạy tình yêu thương như một con chim trúng thương nên sợ cành cong? Để rồi hôm nay ,sau một thời gian dài ta tưởng chừng như trái tim ta đã ngủ yên….vậy mà…chẳng biết ta yêu người hay ta yêu….Ta cảm nhận được sự rung động trong trái tim ta …một cảm xúc của một thời tươi trẻ…Hỡi ơi!trái tim ta lạc lối mất rồi,ta yêu người quá rồi! có ngày nào mà ta không nghĩ đến người ?ta nhớ người trong mỗi giây ,mỗi phút ,trong mỗi việc ta làm và trong mỗi giấc mơ của ta ,ta đã mơ về cả những ngày xa xôi  rằng chúng ta sẽ thuộc về nhau trong cuộc đời còn lại này….Cứ thế ta chạy dài trong giấc mơ và Ta lầm tưởng người cũng yêu ta ,nhưng tiếc rằng tình yêu mà ta gửi đi chỉ là…do chính ta ngộ nhận mà thôi
Người ơi! Người có yêu ta chăng hỡi người ??lúc này ta chợt nhớ đến bài thơ.....
Người có một tâm hồn lay động
Không đứng yên để thấu hiểu tim em
Người lạnh lùng và như sóng biển khơi
Chưa bao giờ là của em tất cả???
Suy nghĩ mien man…Ta đã hiểu rằng ta đang ngộ nhận và tự an ủi mình rằng chỉ là tình yêu chưa cập đúng bến của nó mà thôi, nhưng dù sao cũng thấy lòng trùng xuống, nhưng không sao, cảm giác này sẽ chóng qua thôi người àh , trong tình yêu, sự lạc quan là điều dễ làm nhất để thấy mình luôn hạnh phúc. Người ta có thể không có nhau trong đời nhưng hơi ấm tình yêu thương,sẽ còn theo ta mãi mãi vì tình yêu không đơn thuần là thuộc về nhau mà là cái cảm giác ấm áp của mỗi người khi nghĩ về nhau.


 photo d9678bae_zpsc6803727.gif

Thứ Bảy, 11 tháng 5, 2013

SẼ KHÔNG LÀ GIẤC MƠ

Người ta chỉ nên mua những thứ mình cần chứ không nên mua những thứ mình thích bởi nếu thích rồi cũng có lúc sẽ chán, chỉ có "cần" mình mới phải sử dụng. Vì vâỵ nêu như có ai bảo răng họ quá dư thưà hạnh phúc ,xin hãy bán Tôi mua .Đúng vậy, khi người ta sống mà không cảm nhận được mình hạnh phúc thì cuộc sống thật vô vị .Tôi từng cảm ơn điều kỳ diệu đã cho tôi được tồn tại trên cuộc đời này nhưng ngày nào cũng chứng kiến con người bon chen, dối lừa, thậm chí dùng cả thủ đoạn để tồn tại, tôi đâm đa nghi mọi thứ. Tôi tự hỏi liệu thế giới này đã hạnh phúc? Tôi chưa bao giờ đủ tự tin để nói: "Tôi hạnh phúc" vì với tôi, hạnh phúc là thứ gì đó thật mơ hồ, khó nắm bắt. Tôi chỉ biết nó vẫn còn tồn tại khi nghe người khác nói rằng họ Hạnh Phúc.
Anh àh ! Tình yêu em dành cho anh cũng vậy ...Có thước nào đo được hanh phúc ,đo được nỗi nhớ trong lòng em, tình yêu em dành cho anh từ buổi đầu mình cùng nhau bày tỏ..., hôm nay, ngày mai, tương lai vẫn thế không hề nhạt phai.
Mỗi ngày khi chiều về , em chỉ muốn cầm ngay  điện thoại gọi cho anh , muốn biết anh bình an và không mệt mỏi vì công việc, vì niềm vui của anh là hạnh phúc của đời em. vậy anh nói em nghe nào ,đây có phải là thương nhớ về người mình yêu?
Còn không mỗi khi nhớ anh, em cầm điện thoại lên muốn được nghe giọng nói ngọt ngào của ai đó, muốn viết những gì cho anh đọc, nhưng viết rồi lại xóa, xóa rồi lại viết, em muốn để dành đó ,sau này khi mình ngồi bên nhau em sẽ bài tỏ hết cho anh nghe  những nỗi niềm ,có lẽ sẽ thấy ấm  áp và hạnh phúc thật nhiều ,Anh nhỉ ?
Đêm ngồi đây càng nhớ anh thêm, nhưng em ngoan lắm không có khóc đâu nha, dù là nhớ nhiều lắm nhưng em sẽ kìm nén ôm nỗi nhớ vào lòng , em không gọi anh vì nửa đêm  em sợ sẽ làm anh không yên giấc, ngủ ngoan anh nhé! Và em ,em sẽ đứng bên đời kéo màn đêm đắp cho anh có giấc ngủ nồng say, em sẽ mượn gió mây ru anh từng giờ, mai khi anh tỉnh giấc em sẽ nhờ nắng hồng gởi đến anh nụ hôn thật ngọt ngào thay lời chào buổi sáng...
Vậy sẽ không là giấc mơ khi một ngày ta sẽ cùng tay trong tay sánh bước bên đời. Trước đây em từng nghĩ phải gặp bao nhiêu người đàn ông để biết được đâu là người đàn ông thật sự sinh ra chỉ là của riêng mình, và mình sinh ra cũng chỉ để cho họ thôi. Nghĩ rồi sợ…sợ cái sự ..nếu tình yêu thương ta dành cho nhau …phải chia sẻ …mọi thứ …vì vậy mà lo lắng khiến em sợ cả yêu Anh àh .Nhưng rồi em yêu anh và em biết em không thể trả lời câu hỏi này được và có lẽ chẳng ai trên thế gian này, kể cả những chuyên gia tâm lý trên thế giới có thể trả lời được.
Chỉ biết là bỗng một ngày ta gặp được một người và ta biết rằng ta không thể thiếu họ trong đời thêm một phút giây nào nữa và để rồi em gặp anh …ta gặp nhau …
Và rồi em tin là mình đã gặp được đúng người đàn ông của cuộc đời mình. Còn anh thì sao anh yêu? Em đã đủ ngọt ngào ,đủ duyên dáng để anh phải dừng lại và nghĩ đến chuyện sẽ rước em về sống chung một mái nhà vào một ngày gần nhất chưa? Hay là anh vân đang hay đã có người con gái khác thay em rồi? Hay anh vẫn mải mê công việc chưa nghĩ nhiều đến hôn nhân? Em đang có nhiều suy nghĩ về anh, về tương lai của hai đứa mình như vậy đấy.
Anh có biết không, em đã luôn mong có anh trong đời ngay cả lúc em chưa gặp được anh, và bây giờ gặp được anh rồi em vẫn mong như thế. Em tin lắm vào sự lựa chọn lần này của em.Em tin rằng giấc mơ có anh trong đời sẽ là có thật. Hãy đến bên em khi anh đã có suy nghĩ như em lúc này là mình phải có nhau trong đời. Đừng để em chờ đợi thêm một phút giây nào nữa nhé anh. Bởi vì em đã đợi anh bao nhiêu năm qua rồi. thời gian  trôi qua nhanh lắm. Hãy đến bên em vào một ngày gần nhất nhé anh .Để ta được nói với nhau rằng cuộc đời này ta sẽ mãi có nhau !


  photo 7524f526a7b39aa2f3d6cfde997755e4.jpg